312. Có Lẽ

Nàng duyên có lẽ chợt như hồng
Bến lỡ mơ thề khỏa đục trong
Để phút trao lòng say trĩu đọng
Mà tim quyện gió thoảng xưa lồng
Ai vì thuở cũ sao hoài ngóng
Họ bởi mi đầy cứ vẫn trông
Cõi nọ tình yêu dường cháy bỏng
Thì chăng biển ái dạt tươi nồng

QUYÊN HÀ

311. Vẫn Biết

Vẫn biết duyên nồng đợi kẻ dưng
Còn tim dặn kẻo giấc mơ chừng
Mi chìm họ bảo câu chờ giữ
Mắt thoảng ai làm chữ mộng ngưng
Lặng lẽ mà chi từng sóng biển
Dềnh dang cứ vậy cũng khu rừng
Sao tình vất vưởng bao ngày hạ
Khuất nẻo thương hoài nẫu dạ nhưng

QUYÊN HÀ

Tìm Xuân

Dẫu mỏi mong tìm lại khúc xuân
Mà như đã đến tưởng sang gần
Mai vàng hé mở nơi đầu nụ
Liễu nhỏ trêu đùa cuối mạn sân
Góc nọ hương nồng thêm thoảng vẫn
Vườn kia lối cũ trở vương dần
Chi lòng cứ nặng trông hoài thuở
Hẹn nữa bao ngày chuyển biến luân

QUYÊN HÀ

309Lẻ Con Diều

Ctđ

Tà huy có lẽ chợt sang chiều
Tại rũ nơi lòng cứ lửa thiêu
Bữa trải duyên thề đang mộng thiếu
Nồng hoa thắm nụ bỗng say nhiều
Cho tình hạ nấc xưa buồn ủ
Để gió xuân tràn cũ nhạt tiêu
Nhớ một lần thôi giờ trở lãng
Tìm chi ngã ấy lẻ con diều

QUYÊN HÀ

308. Lạnh Lẽo Tim

Máu chảy đi rồi lạnh lẽo tim
Còn chăng dữ dội nấc đau kìm
Xưa lời ấy kẻ làm thương nỗi
Nặng tiếng kia người bẻ gãy kim
Giữ chặt nơi lòng bao biển nhớ
Chìm sâu ngọn mắt những hôm tìm
Mà duyên cứ thoảng phương trời lạ
Để xót xa buồn cõi mộng im

QUYÊN HÀ

307. Bóng Nàng Đông

Chân trời góc bể vẫn đầy trông
Lỡ để sầu vây bạc má hồng
Kẻ vắng người xa lòng vỡ dạo
Tim thầm dạ hẩm sóng buồn sông
Nhìn hoa cứ mộng xưa ngày đẫm
Ngắm nụ hoài duyên cũ buổi nồng
Lặng lẽ bao lần mơ thả nhớ
Ai đờ đẫn gửi bóng nàng đông

QUYÊN HÀ

306.Sao Tình

Sao tình cách biệt chẳng hồi âm
Dẫu gửi lời yêu chất dạ cầm
Một thuở tim nồng chăng lẫn tuyết
Đôi lần mắt thẳm bỗng mòn thâm
Thu về lá đổ người mơ huyễn
Bóng rũ ngày thương kẻ mộng trầm
Bởi lỡ say rồi vương ấy độ
Đem rầu thả suối nhạt nhòa tâm

QUYÊN HÀ

305. Nuối Mộng

Lhtnv. ctđ. gcđ

Mây luồn gió thả rũ hoài phiêu
Gửi nỗi thầm say bóng nọ kiều
Vẫn thuở yêu nàng thương mắt điệu
Luôn ngày dõi bận đắm hình kiêu
Tình sâu ái ngọt muôn lầm kiểu
Níu buổi tràn tim vạn lỡ chiều
Tại bởi lòng mơ buồn cứ giễu
Như còn nuối mộng để sầu siêu

QUYÊN HÀ

304. Đâu Rồi

THU tàn lá rủ chạnh buồn nay
Có phải lời thương vẫn mặn này
Một trái tim hồng chăng trở vỡ
Muôn làn gió lộng đã ùa bay
Vì ĐÔNG kẻ lỡ thành xa chốn
Dẫu HẠ người trông tưởng đắm ngày
Gửi nhớ XUÂN nồng ghi mãi vậy
Đâu rồi mộng cũ khiến tràn say

QUYÊN HÀ

303. Ngỏ Tình

Ctđ

Cây vờn ngọn gió sẽ về đâu
Dẫu biết tàn đông gửi lại sầu
Nở cánh bung cành hoa mãi đượm
Thương ngày ngóng dạo buổi hoài sâu
Chờ hương nhụy thoảng nồng ru giấc
Đắm thuở hờn mi đẫm ngập mầu
Rộn rã mai đào xuân đến bởi
Say lòng trĩu mộng ngỏ tình câu

QUYÊN HÀ