299. Thu Vàng

Nđt

Rũ đọng thu vàng lá đổ bay
Thầm hương nẻo cũ nắng rơi đầy
Hoa nồng đã lặng tim còn nhớ
Nụ thắm không nhiều buổi vẫn say
Kẻo chốn tình sâu vừa lỡ vậy
Là môi ái đậm chẳng mơ này
Chân người vội bước trên đường nhỏ
Mắt thoảng như tìm cõi mộng vay

Nghịch
Mắt thoảng như tìm cõi mộng vay
Chờ chăng một bóng đẫm yêu này
Nơi lòng dạo mới thêm buồn chở
Ngõ cuối hôm từng dệt trở say
Giữa khúc sông sầu luôn ảo đợi
Chiều bên bến khảm lại vi đầy
Mong ngày thả gót thềm xưa ngỡ
Tưởng đắm câu thề bỗng chợt bay
QUYÊN HÀ

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.